11 tháng 8, chị Gián và mình gặp nhau lần đầu – đúng một tuần sau sinh nhật của mình. Một món quà sinh nhật đặc biệt nhất từ trước tới nay – mà thời điểm đó xuýt nữa mình đã để vụt mất, vì cái nết ăn nói sỗ sàng của bản thân.

Đôi tất lệch và Ô cửa sổ

Sau cái tin nhắn hỗn hào của mình (ở cuối phần 2), chị Gián im thật. Khoảng thời gian đấy mình đang bận bịu một số cái khác nên cũng không đánh tiếng gì cả.

Tự dưng lại thấy trống trải buồn buồn trong lòng…

Cho tới một ngày thu mát giời, mình đăng chiếc story vô trì này lên

Một đôi tất lệch kèm theo bài “Ô cửa sổ” (Mỹ Tâm)

Icroach sáng đèn. Chị Gián nhắn!

Các đồng gián không biết được đâu, lúc đó mình đã sướng rơn, cất ngay cái mỏ hỗn vào một ngăn tủ khác, lễ phép ngoan ngoãn (thực ra cái nhân cách gián ngoan này cũng không kéo dài được quá lâu, và đó là khởi nguồn cho hàng loạt các trần combat khác).

Nhờ cái story vô tri và một chiếc tin nhắn “đầy ý nghĩa” này của chị Gián mà tụi mình nói chuyện lại đều hơn. Chị Gián bảo mình có gu âm nhạc, lối nói chuyện ví von giống hệt mấy “thằng” gián redflag mà chị từng quen 🫠.

Còn mình thì vẫn có một ước muốn cứ quẩn quanh đầu suốt từ hôm first date:

Nhất định phải được tận mắt thấy phiên bản “bánh bèo, nữ tính” của chị Gián một lần trong đời.

(chẳng là lúc lai chị Gián về hôm first date, chị Gián bảo chị chỉ xoã tóc khi đi gặp cờ rút và người thân thôi)

Sau này nghĩ lại, hồi đó không phải mình muốn nhìn thấy một chị gián “thả râu xoã tóc thướt tha”, mà chính ra là muốn trở thành “cờ rút” / “người thân” của chị Gián.

Để lâu mứt dâu hoá bùn!

mình nghĩ bụng

Thế là “đánh liều nhắn một hai lời”/”nếu chị không ngại mình phơi tóc dài”, hẹn chị Gián lần nữa, vì muốn thấy cái nhân cách yểu điệu thục nữ của chị, và cũng vì muốn hiểu chị hơn…

Chị Gián đồng ý, nhưng lần này kèm theo một điều kiện.

Em không hở hang, chị sẽ bánh bèo

Được đà lấn tới xông lên, mình đóng ngay con áo polo cổ bẻ – loại dành cho gián trưởng thành nhưng chưa lớn, jogger ống dài, xách mông đi đón chị Gián. Lần này mình đến sớm tận 10 phút (người ta nói conditinhyeu có một sức mạnh vô hình, quả không hề sai).

Chân váy dài, tóc xoã ngang eo

Sợ run bắn râu, cứ tưởng bị ban acc lần hai 🙂
27 tháng 8, 2023

Mình định bụng, chắc sẽ gặp một cô gián xinh đẹp bước ra đây. Nhưng mình đã nhầm…

Không những xinh đẹp mà còn thướt tha, điệu đà – váy xiết lưng ong, tóc xoã ngang hông, cổ thắt nơ xinh, giọng nói nhè nhẹ, rất hợp với cái tiết thu hôm đó.

Nếu có thêm cái áo dài vào nữa, thì đúng là cao lương mỹ vị, tuyệt thế giai nhân mình cũng bỏ hết để ôm lấy chị Gián ngay lúc ấy!

Thiếu cái áo dài thôi, còn đâu y hệt.
Ảnh này cover lại ở Văn Miếu Quốc Tử Giám.

Điệu đà đi date

Nắng hôm đó đẹp, gió se sẽ, tụi mình ngắm cảnh Hồ Tây, combat, kể về dăm ba mối quan hệ “hỏi chấm” khác của hai người (hồi đó không hiểu sao thi thoảng mình cứ chọn mấy chuyện hãm hãm để nói, yêu được chị Gián âu cũng là ông bà tổ tiên phù hộ ☺️). Mình không nhớ hết đã nói những gì, nhưng có một đoạn mà tới giờ hai đứa vẫn hay lôi ra đùa nhau:

– Chị đã khổ lắm rồi, em có trap thì tha chị…
– Tha á? Tha về tổ à :))
(mình vẫn cứ láo láo thế 🫠)

Không chỉ vẻ bề ngoài, cái làm mình tới giờ vẫn nhớ nhất, là tiếng kêu (ND: giọng nói, trong ngôn ngữ loài gián, chúng mình gọi là tiếng kêu) của chị. Nó nhẹ nhàng, ươn ướt – ươn nhiều hơn là ướt – dễ chịu lắm.

Hết hai ba vòng Hồ Tây thì mình đưa chị ra Tranquil chỗ Nhà thờ Cửa Bắc.

Nếu có cỗ máy thời gian, các bạn quay về ngày 27 tháng 8 năm 2023, lên tầng Hai Tranquil Nguyễn Biểu, sẽ thấy hai con gián ngồi cách nhau ba mét, cạnh cửa sổ (hồi đó ngại), tâm sự với nhau về chuyện công việc, cuộc sống, tính cách, cung hoàng đạo của nhau.

Chị bảo chị cung Kim Ngưu, những lúc cứng đầu số hai không ai số một; mệnh Hoả, nhưng là Hoả trên núi, rất hiền (đúng thế thật!). Mình bảo mình cung Sư Tử tháng Tám, nhiều năng lượng, cũng hơi cứng đầu.

Cứ thế, cứ thế, sáng Chủ Nhật êm ả trôi đi, điểm xuyết giữa cuộc nói chuyện của hai con gián là mấy tiếng chuông vang lên từ Nhà thờ Cửa Bắc, rất yên bình.

Thế là tụi mình đã có một “first date” giống bao con gián khác, để có thể nói, nghe, hiểu và có một chút “thương” nhau hơn ❣️

Cái nơ của chị Gián mà mình bảo đây này

Những ngày sau đó…

Hai con gián nông nổi vẫn cứ combat từ ngày này qua tháng nọ, nhưng là để hiểu nhau hơn, tiến đến những thứ xa hơn nữa. Chị Gián đã giúp mình thay đổi nhiều thứ mà trước giờ cố hữu trong con người mình, ví dụ như:

Cả hai đã chụp một album “bánh tráng trộn“, mình váy vóc lụa là, chị vest vủng quần âu…

(hoan hỉ hoan hỉ)

Sau hôm đó, mình đã có một góc nhìn khác về những gì thực sự tạo nên sự nam tính của một người đàn ông…


Không liên quan lắm nhưng mình đã loop đi loop lại bài này trong suốt thời gian ngồi viết tập này.