Mấy dòng suy ngẫm (lung tung) về “sự đời”. Ngẫm xong để đấy. Hì.


29.10.2023

Đã có nhiều khi tôi chẳng thể đến được nơi mình muốn, nhưng trên cuộc hành trình, tôi đã được thấy nhiều cảnh đẹp, và may mắn nhận được nhiều sự yêu thương của những người bạn đồng hành.
Từ đó, tôi biết cảm nhận hạnh phúc ngay trên con đường thay vì đợi đến khi tới đích; và biết trân trọng việc được trở thành người đồng hành của ai đó, dù chỉ là trên một đoạn đường.
***
Sau một khoảng thời gian khá dài, tôi mới lại khóc khi nghe một bài hát, vì thấy câu chuyện của mình trong đó.
Tôi cũng nhận ra rằng tôi chẳng thể cười mãi vì một chuyện, hay khóc mãi vì một bài hát.
Mong rằng ai rồi cũng sẽ có một người bạn đồng hành thật lâu, thật lâu…


30.10.2023

“Trước khi quyết định kết thúc, hãy nghĩ về lý do mà bạn bắt đầu”
– Câu nói này vốn dĩ để cổ vũ người ta đừng kết thúc chuyện gì quá dễ dàng. Nhưng đối với mình thì có lẽ hơn một lần nó khiến mình dứt khoát rời khỏi con đường đang đi hơn.
Cứ đâm đầu theo con đường đã đi sai, rồi cố tìm một lối vòng để quay đầu, thì có khi cũng tới được nơi muốn đến ấy.
Nhưng quay đầu ngay khi nhận ra mình đã sai, chẳng phải đỡ tốn sức hơn sao?


31.10.2023

Chính ra ngày bé mình chẳng bao giờ giả ốm để nghỉ học. Thậm chí có lần ốm nặng vẫn không chịu nghỉ, bạn thân phải nói thẳng “nếu cậu không nghỉ sẽ lây cho các bạn khác đấy” thì mình mới nghỉ.
Cơ bản là nếu được làm điều mình thích – và cảm thấy mình làm tốt, thì chắc chẳng ai muốn nghỉ cả.
Hơn 6 tháng không cầm pipette nhưng cảm giác nhớ pipette không còn. Trái lại, sau 8 năm kể từ ngày đầu được cầm pipette, đã hiểu hơn bao giờ hết gương mặt không được vui của thầy cô khi nghe những báo cáo khoá luận “ứng dụng kỹ thuật vào xét nghiệm” ngày đó.
***
Cảm ơn vì đã ở bên nhau – đúng lúc tôi yếu đuối và mệt mỏi nhất.


04.11.2023

Mỗi lần ốm cũng giống như một trận bão quét qua Khu Vườn của mình. Khiến mình nhận ra vườn còn quá nhiều rác rến, và bản thân chưa phải một người chủ vườn tốt.
Cũng thêm một lần nữa hiểu rằng chẳng phải ngẫu nhiên mà mỗi đợt điều trị phải uống cả tá thuốc bổ trợ cho thuốc chính, và đợt bổ trợ của năm nay thì nhiều gấp rưỡi thời điểm hơn 5 năm trước (có lẽ thế cũng còn tốt chán).
Ốm xong, vẫn như cái túi nilong rách.
Cảm ơn người bị tôi lây ốm cho nhưng vẫn đến bên tôi.
Cảm ơn bản thân đã không chối bỏ chính mình trong quá khứ nữa.


10.11.2023

Có những lúc chỉ muốn vô tri sống qua ngày.
Viết, rồi lại xoá.
Rồi lại viết mấy dòng vô tri.
Hihi.
(Thơ Haiku phiên bản tùm lum)

Categorized in: