Mấy dòng suy ngẫm (lung tung) về “sự đời”. Ngẫm xong để đấy. Hì.


03.10.2023

“Những đứa trẻ hiểu chuyện thì không có kẹo ăn”. Và đôi khi một đứa trẻ hiểu chuyện không thích ăn kẹo.


05.10.2023

“ – …. những cái dấu hiệu cho thấy bạn sẽ đi khiến tôi buồn vãi…
– tôi cũng vậy. Và đó cũng là lý do hôm đó tôi tắt silent mode”
“Ui tối nay tắc đến nỗi tôi đã sợ rằng tôi chẳng bao giờ được gặp bạn nữa…”
***
Người mang niềm vui đến cho cuộc sống của bạn có thể nhiều. Nhưng người mà sự rời đi của họ khiến bạn buồn thì không nhiều.
Người mà bạn tiếc rằng không thể gặp lại có thể nhiều. Nhưng người mà bạn thực sự thấy sợ khi không thể gặp họ nữa thì không nhiều.


06.10.2023

Có những khoảng thời gian mà bản thân chẳng biết làm gì ngoài tự nhủ “cố gắng lên, rồi mọi thứ sẽ qua”.
Đúng là như vậy – Niềm vui, nỗi buồn, hay cả những nỗi đau: mọi thứ đều sẽ qua (và bạn nhận ra điều đó khi chợt chạm tới một mốc thời gian).
Bởi vậy một năm qua mình đã dần học được cách trân trọng những điều đang có ở Hiện Tại, thay vì nuối tiếc Quá Khứ và lo lắng về Tương Lai.
***
Hôm qua có mang theo sách, nhưng không ngờ cuốn bạn ấy mang còn Hợp hơn cả cuốn mình mang – từ nội dung tới hình thức 😃


09.10.2023

Đôi giày cũ mua đã hơn 3 năm rồi. Mấy tuần trước đem ra tiệm giặt, họ bảo giặt lần cuối thôi, rồi bỏ đi, không giặt được nữa đâu.
Hơn 3 năm trước, đôi giày này đã rất xinh xắn, và được bán bởi người chủ shop vô cùng dễ thương.
Đôi giày cùng mình đi qua nhiều chặng đường, nhiều kỉ niệm, và quan trọng hơn hết, nó đánh dấu cái ngày mình đứng lên được từ một nỗi đau mà đối với mình là khủng khiếp. Một nỗi đau từng khiến mình chết đi, và sống lại lần 1.
Cảm ơn vì tất cả. Dù không đồng hành cùng 2 bạn nữa, tôi sẽ luôn nhớ về 2 bạn – như cách tôi nhớ về 2 bạn dép đã tạm biệt chúng ta tầm 2 năm trước 😃
***
Chị tôi và những người bạn thân nhất của tôi, hẳn sẽ hiểu rằng tôi không hề nói quá.
Có thể, một ngày nào đó, khi cuối cùng tôi cũng có được một hạnh phúc vững bền, họ sẽ mừng cho tôi rất nhiều, bởi họ hiểu rằng tôi đã bước qua nhiều nỗi đau như thế nào.
Chẳng sao cả, vì như tôi từng nói, nếu số phận của tôi là phải đánh đổi để có được điều tôi vẫn luôn mong muốn, thì tôi sẵn sàng đánh đổi.
Mượn lời một cô gái đáng yêu mà tôi mới đọc được sáng nay, là “nếu phải đổi 10 lần đau để được một lần đẹp đẽ như thế này, em xin đổi”.


12.10.2023

Cái ngày còn “ngây” và “ngông”, sếp bảo “Hoặc em đi làm như một con robot để kiếm tiền. Hoặc em chấp nhận tất cả mọi thứ sẽ ở mức trung bình thôi”.
Về khóc lóc than thở với bạn thân. Nó bảo “Mày không chịu được thì mày nghỉ. Mày không nghỉ thì Nín”.
3 năm – 3 công ty, 3 vị trí, 1 chuyên ngành đặc thù và vô số chuyện đã xảy ra. Chẳng còn ngông nhưng vẫn ngây nhiều.
Không thể thành robot nhưng cũng chưa thể giữ mọi thứ ở mức trung bình.
Hai hôm nay gặp bé KTV tuyển hồi tháng 5. Bé vẫn hồn nhiên, chân thật, nhưng tất nhiên không còn vui tươi như ngày đầu.
Định mở miệng hỏi “Dạo này công việc thế nào rồi?”, mà Mệt, cuối cùng chỉ chào hỏi xã giao.
Chợt nhớ cái ngày 8 đứa tíu tít, embe hết thử việc ra ôm mình khóc, mình cũng có thời gian và sức lực để ôm các bé, ôm chị mình, để kể nhau nghe mọi sự trên đời.
Giờ chỉ còn là “chị gửi quà, mua gì 4 chị em ăn”…
“Chủ tịch nước mất còn có người thay. Em đừng nghĩ nhiều”.
Nhưng rồi khi em thực sự buông tất cả, còn ai sẽ ở bên em như lúc này?
Mà, cũng chẳng sao đâu.
Em lại Nghĩ Nhiều rồi.

Categorized in: